Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Chân dung kẻ làm loạn (24/08/2012)


Lâu nay, khi nói về chuyện Hoàn Cầu thời báo bóp méo, xuyên tạc sự thật, vu vạ cho người khác, không mấy ai tỏ vẻ ngạc nhiên. Bởi, việc làm đáng xấu hổ ấy, trên thực tế không phải là xa lạ với tờ báo này kể từ khi nó có mặt trong làng báo quốc tế gần 10 năm trở lại đây. Và, bây giờ khi nói về Hoàn Cầu thời báo, độc giả trong và ngoài Trung Quốc thường hay nhắc tới những cụm từ như: Xuyên tạc sự thật, cổ suý chủ nghĩa dân tộc cực đoan.

Thậm chí, chính học giả Trung Quốc Lý Lệnh Hoa trong bài viết mới đây "Không thể lấy đường chín đoạn để bàn chuyện Nam Hải (tức Biển Đông)” trên trang Weibo ngày 16-8 đã phê phán Hoàn Cầu thời báo là thể hiện thái độ vô trách nhiệm, lý luận vô lối và gây hại nghiêm trọng cho việc giải quyết vấn đề trên Biển Đông. Vẫn học giả này cho rằng, cách viết của Hoàn Cầu thời báo chẳng những không giải quyết được gì mà chỉ "làm đất nước loạn thêm”.


Về tờ báo này, có thể nói gọn trong mấy dòng sau: Thành lập năm 1993 và là phụ trương của Nhân Dân nhật báo (cơ quan ngôn luận của ĐCS Trung Quốc), Hoàn Cầu thời báo có bản in và bản điện tử xuất bản bằng hai ngữ Trung và Anh. Tờ báo này chủ yếu tập trung vào việc bình luận các vấn đề quốc tế; đặc biệt chú trọng vào các vấn đề của khu vực châu Á-Thái Bình Dương, Đông Bắc Á, Đông Nam Á.

Nhận xét về tờ báo, một số chuyên gia, người Mỹ có; người Mỹ gốc Hoa có, cho rằng: Hoàn Cầu thời báo lấy chủ nghĩa dân tộc làm mốc định vị trên thị trường hòng thu lợi nhuận trong điều kiện bị cắt giảm ngân sách… và rằng tờ báo này chẳng khác gì một tờ báo rẻ tiền. Những nhận xét ấy đúng thì có đúng nhưng hẳn là chưa đủ. Và, ở góc độ nào đó còn có phần bào chữa cho những sai trái của Hoàn Cầu thời báo khi đánh đồng tính chất thị trường, câu chuyện lợi nhuận với những bài viết không hề mang tính xây dựng; nếu chưa nói là góp phần kích động hận thù dân tộc của tờ báo vốn luôn thích cái tiếng là "cáo mượn oai hùm”. Cũng vẫn nói chuyện đánh giá về tờ báo kể trên, một số chuyên gia phương Tây cho rằng nó chỉ đáng được xếp hạng báo lá cải vì những gì nó thể hiện bấy lâu. Nhưng cũng theo quan niệm về báo chí của phương Tây thì báo lá cải cũng có hai loại rõ ràng: Lá cải sạch và lá cải bẩn. Vậy, không biết các chuyên gia xếp Hoàn Cầu thời báo vào loại nào? Nhưng, với những gì họ thể hiện thì khó có thể coi là… sạch!

Vấn đề quan trọng ở chỗ: Với mục đích thu lời từ tiền bán báo hay từ số lượng truy cập trang mạng của mình và cổ suý cho chủ nghĩa dân tộc bằng những bài báo lá cải thì đã có chuyện; nhưng chưa nhiều chuyện để nói về Hoàn Cầu thời báo. Cái đáng nói nhất ở đây là họ tìm cách kiếm lời bằng mọi giá và trên con đường đi tìm lợi nhuận ấy họ đã tranh thủ để cổ suý cho cái gọi là chủ nghĩa quốc gia, chủ nghĩa dân tộc cực đoan- hẹp hòi; cùng với tư tưởng nước lớn bằng cách không từ một thủ đoạn nào hòng hạ thấp, vu vạ đối tượng được họ đề cập trong các bài viết của mình; miễn là đạt được mục tiêu làm xấu hình ảnh của những quốc gia muốn "đối chọi” họ. Không biết liệu đây có phải là chủ trương của cơ quan chủ quản của Hoàn Cầu thời báo hay không!? Nhưng, đây rõ ràng là một "style” của tờ báo này; được định hình nhiều năm trở lại đây. Chỉ có điều cái "phong cách” ấy tuy giúp họ đứng thứ ba Trung Quốc về lượng độc giả; nhưng lại đứng bét về sự trung thực. Để làm được điều đó, họ buộc phải "bán linh hồn cho quỷ sứ”!

Nhưng, xét kỹ thì thấy, cách làm ấy của họ không phải không có tác dụng đối với một bộ phận người Trung Quốc; khi kích động những người này từ chỗ hiểu sai dẫn đến việc có những đòi hỏi sai lầm về một số vấn đề quốc tế và khu vực hết sức nhạy cảm. Cứ xem cái cách mà họ và các "học dzả” của họ viết thì khắc rõ. Với mục đích hù doạ Việt Nam cùng một số nước có tuyên bố chủ quyền trên Biển Đông, họ không ngần ngại tuyên bố: Các quốc gia này "cần chuẩn bị tâm lý để nghe tiếng đại bác” nếu như vẫn tiếp tục đối chọi với Trung Quốc. Rồi thì, "lãnh thổ cố hữu và lịch sử” của Trung Quốc đang bị xâm phạm; và bịa đặt không chút ngượng ngùng "Việt Nam xâm chiếm lãnh thổ Nam Hải của Trung Quốc nhiều nhất, tới 29 đảo và bãi đá”… Giọng điệu và lời lẽ rõ là của kẻ cực đoan, quá khích và hung hăng. Nhưng nói câu chuyện lãnh thổ bằng cái luận điệu cũ rích mãi cũng khiến độc giả nhàm chán và lại vấp phải nhiều phản bác của những người Trung Quốc có lương tri, Hoàn Cầu thời báo bắt đầu tìm những cách thể hiện khác, mà câu chuyện tưởng tượng về việc cắt kênh CCTV là một kiểu xuyên tạc sự thật mới của họ. Và đây có thể là một bài mới trong cái chiến lược cổ suý cho chủ nghĩa dân tộc cực đoan bị dồn nén đang chờ thời, bùng lên nhờ một "đốm lửa nhỏ” là vài câu từ có tính quá khích rõ rệt.

Số là, mới đây, trong Hội nghị giao ban báo chí khu vực miền Trung-Tây Nguyên, lãnh đạo Cục Báo chí (Bộ Thông tin- Truyền thông) khi phát biểu về vấn đề phim truyền hình nước ngoài đang "chiếm sóng” truyền hình Việt Nam đã đưa ra khuyến nghị: "Các đài phát thanh, truyền hình phải nâng cao chất lượng và thời lượng chương trình tự sản xuất, hạn chế việc khai thác quá nhiều phim truyền hình nước ngoài, nhất là phim của Trung Quốc, Hàn Quốc”. Đó là một phát biểu công khai, rõ ràng, được đăng tải trên nhiều báo chí chính thống của Việt Nam; không nằm ngoài mục đích: Đòi hỏi sự tự vượt lên chính mình của các nhà đài Việt Nam.

Thế nhưng, từ sự việc trên, chủ nhật vừa qua (19-8), Hoàn Cầu thời báo của Trung Quốc trong khi trích dẫn lại phát biểu ấy đã có biểu hiện bóp méo sự thật khi nói rằng: Lãnh đạo Cục Báo chí đã chỉ đạo các đài phát thanh - truyền hình hạn chế việc phát các phim truyền hình dài tập của nước ngoài đặc biệt là các phim của Trung Quốc và Hàn Quốc. Bài báo kể trên (Vietnam limits Chinese TV broadcasts) còn đề cập đến việc Việt Nam có biểu hiện cắt kênh đối với kênh truyền hình Trung Quốc- CCTV; trong khi trên thực tế CCTV là một kênh truyền hình giống như rất nhiều các kênh truyền hình nước ngoài khác có mặt tại Việt Nam được phát theo hình thức truyền hình trả tiền; chứ không phải là kênh truyền hình quảng bá. Họ cứ làm như, các đài phát thanh, truyền hình Việt Nam đã làm ảnh hưởng đến "lợi ích cốt lõi” của CCTV không bằng. Thật nực cười!

Việc làm của tờ báo kể trên cho thấy hai điều: Họ cố tình không tôn trọng sự thật và họ cũng không coi trọng đạo đức nghề nghiệp- những điều tối thiểu cần có của một người làm báo hay nói rộng ra của một cơ quan ngôn luận khi trích dẫn lại lời của một người hay của một tờ báo bạn. Trên thế giới cũng thế mà ở Trung Quốc cũng không là ngoại lệ, người làm nghề, bất luận là nghề gì đều phải coi trọng đạo đức nghề nghiệp. Thế nhưng cái lẽ sống ở đời ấy, trong khi được nhân loại đề cao, những người cầm bút chân chính đề cao thì lại bị một bộ phận những người cầm bút ở Trung Quốc bỏ qua hoặc không đếm xỉa gì, mà Hoàn Cầu thời báo có thể coi là điển hình của điển hình. Chỉ có điều là một điển hình xấu!

Theo nguồn tin từ: http://daidoanket.vn/index.aspx?chitiet=54484&menu=1427&style=1

0 comments: